Tình Thơ Thập Gía |
Người Khách Lạ Thơ Bỗng dưng có một ngày Nắng gian nan vất vả Tôi thấy người khách lạ Mót từng hạt lúa mùa Bên lưng đồi lúa thưa. Bỗng dưng có một ngày Hai chân ông run quá Khách lạ ôm tường đá Cổng in viết chữ hoa: COI CHỪNG CÓ CHÓ DỮ. Người khách ôm tường đá Nghe buốt giá tâm tư Khách lạ rời tường đá Giơ tay ôm mặt khóc. Người khách lạ bơ vơ Ra tháp chuông ngồi thở Tôi thấy người khách lạ Ngước nhìn cây thập giá. Bầy nhặng đen đến đậu Chân khách lạ lở máu Bầy nhặng đen tranh nhau Ông giơ tay làm dấu Ông gục đầu nghiến răng Ông giơ tay làm dấu Ông gục đầu nén đau Chân ông vẫn lở máu Bầy nhặng cứ tranh nhau. Tôi thấy người khách lạ Chiều về đi lủi thủi Người khách lạ lầm lũi Giơ tay lên làm dấu Cầu xin một niềm vui. Bỗng dưng có một ngày Nắng gian nan vất vả Tôi đi qua nơi đó Người khách lạ nằm chết Tôi xuống ngựa đứng ngó Trong túi áo vuông nhỏ Căn cước người khách lạ Mang tên là Yêsu. |